thanhhang-autodaily
Chuyên gia
Du lịch, khám phá Phú Quốc theo tour đã là một điều tuyệt vời, nhưng trải nghiệm hòn đảo này bằng cách lái xe đến những điểm đẹp nhất lại còn thú vị hơn nữa. Bởi vì, Phú Quốc không chỉ sở hữu những bãi biển đẹp nhất và hải sản ngon nhất Việt Nam mà ở đây còn có những con đường đáng để bạn chinh phục và mê đắm với chúng. Đó có thể là con đường nhựa phẳng lì nối Bắc đảo với Nam đảo, là con đường đất đỏ chạy dọc ven biển… hay cung đường đèo dốc quanh co xuyên khu rừng nguyên sinh đẹp đến ma mị.
“Lạc” vào nét hoang sơ nơi Bắc đảo
Sau khoảng 3h đồng hồ cả người và xe cùng lênh đênh trên biển qua tuyến phà Thạnh Thới nối Hà Tiên với Phú Quốc, chúng tôi đặt chân lên đảo khi mới non sáng. Vừa lái xe xuống khỏi phà, cả nhóm tưởng chừng như bị “lạc” vào nơi nào đó chỉ có trong miền cổ tích.
Con đường đất đỏ dẫn chúng tôi tới cung đường xuyên khu rừng nguyên sinh được đánh giá là đẹp nhất Phú Quốc. Những cánh rừng nguyên sinh, hay những vạt lau bạt ngàn dọc đường đi, cùng dòng sông tĩnh lặng tạo nên khung cảnh có một không hai.
Con đường đất đỏ dẫn chúng tôi tới cung đường xuyên khu rừng nguyên sinh được đánh giá là đẹp nhất Phú Quốc[/i]
Dù mải ngắm cảnh, nhưng Sunny vẫn khiến chúng tôi phải nhắc nhớ đến nó ở khả năng vận hành linh hoạt qua những đoạn đường đất đầy ổ gà, hay “lướt” êm du trên cung đường đèo dốc khi thì “ôm” lấy núi, lúc băng qua những tán cổ thụ rợp bóng. Nissan dường như đã hiểu sự cân bằng hoàn hảo giữa vận hành và xử lý sau khi tinh chỉnh các thiết lập hệ thống treo phù hợp với các điều kiện đường sá. Thêm vào đó, những trang bị an toàn trên xe cũng khiến chúng tôi hoàn toàn yên tâm để bắt đầu hành trình khám phá đảo.
Nissan dường như đã hiểu sự cân bằng hoàn hảo giữa vận hành và xử lý sau khi tinh chỉnh các thiết lập hệ thống treo phù hợp với các điều kiện đường sá[/i]
Tiếp cận Phú Quốc từ phía Bắc, nên khi đi hết rừng nguyên sinh, những cái tên như Cửa Cạn, Bãi Thơm, Gành Dầu… ở Bắc đảo đã khiến chúng tôi không thể cưỡng lại được mà ra với biển. Điểm đầu tiên chúng tôi muốn đến chính là mũi Gành Dầu. Đây là nơi bạn có thể phóng tầm mắt qua lãnh thổ nước bạn Campuchia, tắm biển hoặc thuê một chiếc thuyền nhỏ, rồi thả mình xuống biển mà thoải mái ngắm san hô. Con đường đến với Mũi Gành Dầu xanh mướt mát với những vườn hồ tiêu, những rặng dừa vút cao cạnh vài ba ngôi nhà nhỏ lúp xúp. Có thể hơi xa so với trung tâm phồn hoa nhưng nó không khiến chúng tôi phải thất vọng về quyết định của mình.
Cũng ở phía bắc, một trong những bãi biển khiến khách du lịch khắp mọi nơi trên thế giới phải nói đến về vẻ hoang sơ của nó chính là bãi Dài. Bãi biển này có chiều dài ước tính khoảng 15km nằm ở phía tây bắc của đảo Phú Quốc. Đây được xem là thiên đường có một không hai với biển xanh, cát trắng, nắng vàng.
Chúng tôi lái xe dọc theo con đường đất đỏ chạy song song với bãi Dài. Cứ lo Sunny sẽ phải vất vả với đoạn đường này bởi mặt đường rặt những sỏi, đá xen lẫn cát bụi, nhưng không, chiếc xe xoay chuyển chắc nịch, vôlăng “tuân lệnh” người lái bằng những “phản ứng” kịp thời. Tin Sunny, nên có những lúc “hứng” lên, chúng tôi “lôi” xe ra sát bờ biển chụp ảnh, ngắm cảnh, rồi lại “vần” xe vào trên những lối đất mới mở ra biển.
Tin Sunny, nên có những lúc “hứng” lên, chúng tôi “lôi” xe ra sát bờ biển chụp ảnh, ngắm cảnh[/i]
Những hình ảnh đầu tiên của Phú Quốc là cảnh vật hoang sơ, dung dị nhưng tạo cảm giác vô cùng thư thái khi được trở về với “mẹ thiên nhiên”, với những thứ vốn đã có từ ngàn đời mà đến nay vẫn còn xót lại.
Nam đảo - Bức tranh sống động
Nếu Bắc đảo gây ấn tượng với vẻ đẹp hoang sơ thì ở Nam đảo là một bức tranh thiên nhiên sống động. “Sống” bởi sự hiện hữu của con người rõ nét hơn, thấp thoáng sau những hàng dừa xanh soi bóng bên bờ biển là những làng chài thuyền bè tấp nập. Là rộn ràng những bè cá, điểm nuôi cấy ngọc trai, chế biến nước mắm. Là những vườn tiêu thẳng tắp, xanh mướt…
Giao thông ở Nam đảo cũng thuận lợi hơn với những con đường trải nhựa rộng và thoáng[/i]
Giao thông ở Nam đảo cũng thuận lợi hơn với những con đường trải nhựa rộng và thoáng. Lái xe trên những con đường như thế, chúng tôi thường xuyên bắt gặp từng tốp khách “Tây” thuê xe máy tự mình lang thang quanh đảo. Thế mới biết, họ có cách “enjoy” hơi khác so với người Việt. Họ ưa khám phá hơn là nghỉ dưỡng.
Như cái cách mà chúng tôi di chuyển trên đảo bằng ôtô thì là “nghỉ dưỡng” quá đi chứ. Trên một chiếc xe nhỏ như Sunny nhưng có không gian gian bên trong rất rộng rãi, chúng tôi được “tận hưởng” mọi thứ từ hệ thống giải trí, hệ thống định vị dẫn đường… cho đến hệ thống điều hòa cực thông minh cho một khoang xe mát lạnh, cửa kính đóng kín không lọt một hạt bụi. Nó chẳng giống cái cách mấy ông “Tây” đội nắng, hít bụi “cưỡi” trên những chiếc xe máy.
Trên một chiếc xe nhỏ như Sunny nhưng có không gian gian bên trong rất rộng rãi, chúng tôi được “tận hưởng” mọi thứ từ hệ thống giải trí, hệ thống định vị dẫn đường[/i]
Và cũng vì “lợi dụng” sự thoải mái khi ngồi trên Sunny mà chúng tôi “dám” đi dọc theo con đường đang được xây dựng bụi mù mịt băng qua xã Dương Tơ để đến với An Thới, để có cơ hội chiêm ngưỡng bãi Trường – bãi biển dài như vô tận trải từ thị trấn Dương Đông tới Nam Đảo. Chúng tôi “liều” dẫn Sunny theo con đường đất ven biển. Ở nơi ấy, biển xanh lắm, cát trắng lắm, còn những hàng dừa thì nối tiếp chạy dài. Đằng phía đất liền, hàng chục công trình resort đang xây dở dang. Người ta rào dây thép gai, đào bới, xây cầu tàu lấn ra biển. Chẳng biết mấy năm nữa, nơi này có còn giữ được vẻ đẹp thuần khiết như nó vốn có.
Cũng vì “lợi dụng” sự thoải mái khi ngồi trên Sunny mà chúng tôi “dám” đi dọc theo con đường đang được xây dựng bụi mù mịt[/i]
Hai ngày ở Phú Quốc, chúng tôi cứ lái xe rong ruổi đến với những địa điểm đẹp nhất của hòn đảo này. Mỗi nơi đặt dấu chân là mỗi cảm xúc khó có thể quên được. Đó là cái cảm giác thư thái khi tới cảng An Thới thuê tàu ra biển, mặc áo phao, đeo kính úp mặt xuống nước mà ngắm san hô. Đó là cảm giác nghèn nghẹn khi đến thăm Nhà tù Phú Quốc. Hay cái cảm giác khó mô tả khi tìm hiểu cuộc sống của ngư dân ở Làng chài cổ Hàm Ninh. Những căn nhà nghèo xác xơ và những đứa trẻ cười rúc rích khi cậu phóng viên trong đoàn cầm máy ảnh lên chụp khiến chúng tôi cũng chẳng biết nên vui hay buồn.
Ngày hôm sau chúng tôi tạm biệt Phú Quốc để trở lại Hà Tiên, rồi lại xuyên miền Tây ngược về Sài Gòn. Hình như đâu đó vẫn còn tiếc nuối, vẫn cảm thấy “tận hưởng” chưa “đã”, chưa hài lòng khi chẳng thể ghi lại cho hết những gì đẹp nhất ở hòn đảo ngọc này.
>> Xem thêm bài viết Nissan Sunny
Thế Đạt (TTTĐ)Ảnh: Huy Thắng
“Lạc” vào nét hoang sơ nơi Bắc đảo
Sau khoảng 3h đồng hồ cả người và xe cùng lênh đênh trên biển qua tuyến phà Thạnh Thới nối Hà Tiên với Phú Quốc, chúng tôi đặt chân lên đảo khi mới non sáng. Vừa lái xe xuống khỏi phà, cả nhóm tưởng chừng như bị “lạc” vào nơi nào đó chỉ có trong miền cổ tích.
Con đường đất đỏ dẫn chúng tôi tới cung đường xuyên khu rừng nguyên sinh được đánh giá là đẹp nhất Phú Quốc. Những cánh rừng nguyên sinh, hay những vạt lau bạt ngàn dọc đường đi, cùng dòng sông tĩnh lặng tạo nên khung cảnh có một không hai.
Dù mải ngắm cảnh, nhưng Sunny vẫn khiến chúng tôi phải nhắc nhớ đến nó ở khả năng vận hành linh hoạt qua những đoạn đường đất đầy ổ gà, hay “lướt” êm du trên cung đường đèo dốc khi thì “ôm” lấy núi, lúc băng qua những tán cổ thụ rợp bóng. Nissan dường như đã hiểu sự cân bằng hoàn hảo giữa vận hành và xử lý sau khi tinh chỉnh các thiết lập hệ thống treo phù hợp với các điều kiện đường sá. Thêm vào đó, những trang bị an toàn trên xe cũng khiến chúng tôi hoàn toàn yên tâm để bắt đầu hành trình khám phá đảo.
Tiếp cận Phú Quốc từ phía Bắc, nên khi đi hết rừng nguyên sinh, những cái tên như Cửa Cạn, Bãi Thơm, Gành Dầu… ở Bắc đảo đã khiến chúng tôi không thể cưỡng lại được mà ra với biển. Điểm đầu tiên chúng tôi muốn đến chính là mũi Gành Dầu. Đây là nơi bạn có thể phóng tầm mắt qua lãnh thổ nước bạn Campuchia, tắm biển hoặc thuê một chiếc thuyền nhỏ, rồi thả mình xuống biển mà thoải mái ngắm san hô. Con đường đến với Mũi Gành Dầu xanh mướt mát với những vườn hồ tiêu, những rặng dừa vút cao cạnh vài ba ngôi nhà nhỏ lúp xúp. Có thể hơi xa so với trung tâm phồn hoa nhưng nó không khiến chúng tôi phải thất vọng về quyết định của mình.
Cũng ở phía bắc, một trong những bãi biển khiến khách du lịch khắp mọi nơi trên thế giới phải nói đến về vẻ hoang sơ của nó chính là bãi Dài. Bãi biển này có chiều dài ước tính khoảng 15km nằm ở phía tây bắc của đảo Phú Quốc. Đây được xem là thiên đường có một không hai với biển xanh, cát trắng, nắng vàng.
Chúng tôi lái xe dọc theo con đường đất đỏ chạy song song với bãi Dài. Cứ lo Sunny sẽ phải vất vả với đoạn đường này bởi mặt đường rặt những sỏi, đá xen lẫn cát bụi, nhưng không, chiếc xe xoay chuyển chắc nịch, vôlăng “tuân lệnh” người lái bằng những “phản ứng” kịp thời. Tin Sunny, nên có những lúc “hứng” lên, chúng tôi “lôi” xe ra sát bờ biển chụp ảnh, ngắm cảnh, rồi lại “vần” xe vào trên những lối đất mới mở ra biển.
Những hình ảnh đầu tiên của Phú Quốc là cảnh vật hoang sơ, dung dị nhưng tạo cảm giác vô cùng thư thái khi được trở về với “mẹ thiên nhiên”, với những thứ vốn đã có từ ngàn đời mà đến nay vẫn còn xót lại.
Nam đảo - Bức tranh sống động
Nếu Bắc đảo gây ấn tượng với vẻ đẹp hoang sơ thì ở Nam đảo là một bức tranh thiên nhiên sống động. “Sống” bởi sự hiện hữu của con người rõ nét hơn, thấp thoáng sau những hàng dừa xanh soi bóng bên bờ biển là những làng chài thuyền bè tấp nập. Là rộn ràng những bè cá, điểm nuôi cấy ngọc trai, chế biến nước mắm. Là những vườn tiêu thẳng tắp, xanh mướt…
Giao thông ở Nam đảo cũng thuận lợi hơn với những con đường trải nhựa rộng và thoáng. Lái xe trên những con đường như thế, chúng tôi thường xuyên bắt gặp từng tốp khách “Tây” thuê xe máy tự mình lang thang quanh đảo. Thế mới biết, họ có cách “enjoy” hơi khác so với người Việt. Họ ưa khám phá hơn là nghỉ dưỡng.
Như cái cách mà chúng tôi di chuyển trên đảo bằng ôtô thì là “nghỉ dưỡng” quá đi chứ. Trên một chiếc xe nhỏ như Sunny nhưng có không gian gian bên trong rất rộng rãi, chúng tôi được “tận hưởng” mọi thứ từ hệ thống giải trí, hệ thống định vị dẫn đường… cho đến hệ thống điều hòa cực thông minh cho một khoang xe mát lạnh, cửa kính đóng kín không lọt một hạt bụi. Nó chẳng giống cái cách mấy ông “Tây” đội nắng, hít bụi “cưỡi” trên những chiếc xe máy.
Trên một chiếc xe nhỏ như Sunny nhưng có không gian gian bên trong rất rộng rãi, chúng tôi được “tận hưởng” mọi thứ từ hệ thống giải trí, hệ thống định vị dẫn đường[/i]
Và cũng vì “lợi dụng” sự thoải mái khi ngồi trên Sunny mà chúng tôi “dám” đi dọc theo con đường đang được xây dựng bụi mù mịt băng qua xã Dương Tơ để đến với An Thới, để có cơ hội chiêm ngưỡng bãi Trường – bãi biển dài như vô tận trải từ thị trấn Dương Đông tới Nam Đảo. Chúng tôi “liều” dẫn Sunny theo con đường đất ven biển. Ở nơi ấy, biển xanh lắm, cát trắng lắm, còn những hàng dừa thì nối tiếp chạy dài. Đằng phía đất liền, hàng chục công trình resort đang xây dở dang. Người ta rào dây thép gai, đào bới, xây cầu tàu lấn ra biển. Chẳng biết mấy năm nữa, nơi này có còn giữ được vẻ đẹp thuần khiết như nó vốn có.
Hai ngày ở Phú Quốc, chúng tôi cứ lái xe rong ruổi đến với những địa điểm đẹp nhất của hòn đảo này. Mỗi nơi đặt dấu chân là mỗi cảm xúc khó có thể quên được. Đó là cái cảm giác thư thái khi tới cảng An Thới thuê tàu ra biển, mặc áo phao, đeo kính úp mặt xuống nước mà ngắm san hô. Đó là cảm giác nghèn nghẹn khi đến thăm Nhà tù Phú Quốc. Hay cái cảm giác khó mô tả khi tìm hiểu cuộc sống của ngư dân ở Làng chài cổ Hàm Ninh. Những căn nhà nghèo xác xơ và những đứa trẻ cười rúc rích khi cậu phóng viên trong đoàn cầm máy ảnh lên chụp khiến chúng tôi cũng chẳng biết nên vui hay buồn.
Ngày hôm sau chúng tôi tạm biệt Phú Quốc để trở lại Hà Tiên, rồi lại xuyên miền Tây ngược về Sài Gòn. Hình như đâu đó vẫn còn tiếc nuối, vẫn cảm thấy “tận hưởng” chưa “đã”, chưa hài lòng khi chẳng thể ghi lại cho hết những gì đẹp nhất ở hòn đảo ngọc này.
>> Xem thêm bài viết Nissan Sunny
Thế Đạt (TTTĐ)Ảnh: Huy Thắng