Tôi đi “bụi” ở Lào (4)

lehung-autodaily

Administrator
Việc đi Lào tết năm đó với tôi như một việc hiển nhiên phải thực hiện, như là việc nó phải đến vậy. Chỉ khác các chuyến đi trước là lần này tôi đi một mình.>> Phần 1: Gõ cửa biên giới >> Phần 2: Cảm nhận Vientiane >> Phần 3: “Chơi” đủ trò ở Vang ViengPhần 4: Thăm cố đô Luang PrabangCon đường từ Vangvieng lên Luang Prabang (tôi gọi tắt là Luang) hoàn toàn là đường đèo núi uốn lượn quanh co, khá giống với một số cung đường Tây Bắc nhà mình. Chúng tôi đi bằng Minivan - tức là loại xe ôtô khách hạng nhỏ có khoảng 12 ghế, nên xe chạy khá nhanh mặc dù có những đoạn đường rất xấu.Luangprabang nhìn từ trên caoDự định là 8h tối là xe sẽ tới Luang, nhưng đi được khoảng 2/3 quãng đường đèo thì bỗng nhiên xe phải dừng lại do xịt lốp. Việc thiếu đồ nghề và không có lốp dự phòng bảo đảm chất lượng đã khiến chúng tôi phải đợi khá lâu, rất may là xe bị hỏng tại ngay một cái làng nên tôi vẫn có thể loanh quanh thăm thú chơi đùa với tụi trẻ con ở đây. Mấy bạn nữ Việt Nam còn mang kẹo chia cho tụi trẻ làm không gian sôi động hẳn lên, rất vui.Tôi được nghe rất nhiều người đi trước chia sẻ cảm xúc của họ về Luang, tất cả đều có ấn tượng rất đẹp. Người nói đồ ăn ngon, người nói khung cảnh đẹp, người thích các ngôi chùa ở đây, người thì nói ở đây có nhiều chỗ chơi vui lắm. Do những cám dỗ đó mà tôi dành hẳn 5 ngày ở Luang. Và phải nói là những ngày ở Luang thật tuyệt vời.Đường phố Luang PrabangNói thêm về Luang Prabang. Luang Prabang là cố đô của Lào, là biểu tượng của vương triều Luang Prabang. Thành phố nằm ở ngã ba sông giữa sông Mê Kông và sông Nậm Khan. Thế nên khi xưa ông cha người Lào đóng đô ở đây rất tiện cho việc giao thương với các nước lân bang như Việt Nam, Xiêm La hay Miến Điện. Phía sau lưng thành phố lại tựa vào các dải núi hình thành nên một địa thế về mặt phong thủy, địa lý và quan sự là rất tốt. Đi chơi Luang tốt nhất vào nửa cuối mùa khô là đẹp nhất, trời trong xanh, nắng nhẹ, dịu mát rất giống kiểu mùa thu Hà Nội.Đến Luang thì có thể đi một tour tất cả các thể loại chùa chiền ở đây, nghe nói có cả một chùa do sư Việt Nam trụ trì. Giống như các nước Phật giáo trong khu vực như Thái lan, Myanmar, Campuchia, thì ở Lào, Phật giáo cũng rất thịnh hành. Chùa có ở khắp nơi; chùa ven sông, chùa trong phố, chùa trên núi đâu đâu cũng có cả, có khi 2 chùa chỉ cách nhau 1 vài trăm mét. Nhịp sống nơi đây cũng nhuốm màu tôn giáo.Một nghi lễ rất nổi tiếng hấp dẫn khách quốc tế là lễ khất thực (ăn xin) của các nhà sư vào lúc sáng sớm hàng ngày. Họ đi theo các đoàn dài một cách rất trật tự, trước ngực đeo một cái hũ hoặc cái bát lớn đi dọc theo các con phố. Người dân ở đây đã quen với nghi lễ này từ nhiều đời nên sáng sớm nào họ cũng đều đặn quì trước cửa nhà đợi các nhà sư đi qua để chia cơm chay.Các vị Sư đi khất thực buổi sángCác bạn cũng có thể dành thời gian lên núi Phousi ngắm hoàng hôn (du khách nước ngoài thường đọc luôn thành Phú Sĩ và rất dễ lộn với ngọn núi của Nhật bản).Buổi tối các bạn đi chơi chợ đêm, ở đây bày bán vô cùng nhiều các loại hàng thổ cẩm, đồ trang trí gia đinh, đồ handmade hoặc những thứ nhỏ nhỏ xinh xinh kiểu souvenir cho du khách. Một thứ rất nổi tiếng ở chợ là Bạc Lào bày bán khắp nơi.Chợ đêm Luangprabang - bắt đầu họp từ chập tốiMột cái thú nữa ở Luang Prabang là ăn uống. Đồ ăn có nhiều món ngon và lạ, các bạn nữ chắc chắn là thích lắm. Riêng tôi ấn tượng về cái quán buffet rau trong chợ (10 ngàn kip/1 người) và quan lẩu nướng ở tít khu vực ven thành phố, rất ngon.Ở đây người ta còn mở các lớp dạy nấu ăn cho du khách nước ngoài, chủ yếu là các món ăn địa phương. Tôi thấy các lớp đó rất đông học viên ra vào, khóa học ngắn, dài tùy điều kiện và nhu cầu mỗi học viên.Nói chung quanh cảnh, kiến trúc, đường phố, con người nơi đây tạo nên một bức tranh rất yên bình và lãng mạn. Bạn có thể ngồi ở một quan café ven sông Mê Kông dưới tán của các cây cổ thụ, đọc sách và ngắm nhìn thuyền bè ngược xuôi 2 bờ sông cả chiều được.Café ven sông MekongBạn có thể đi dạo trong khu phố cổ với những ngõ, hẻm giao nhau kiểu bàn cờ, riêng trong đó thôi cũng đã có rất nhiều thứ thú vị để nhìn, những góc rất xinh, những khu vườn, hàng rào xanh mướt, những ngôi nhà gỗ xinh xinh... Sau đó, có thể ngồi lại một quán ăn nhẹ ven đường hoặc trong ngõ khá ngon, nhưng tôi thì thích nhất bánh pancake với rất nhiều nhân trái cây khác nhau, hoặc fruit shake (sinh tố hoa quả). Và điều tuyệt với nhất trong những điều tuyệt vời là mình có thể mua Beer Lao lạnh ở khắp nơi.Hay một chiều, bạn thuê xe máy phóng lên một ngôi chùa trên núi, nằm trên thảm cỏ xanh, dưới bóng mát của hàng cây, nghe tiếng chuông chùa vang vang hòa với tiếng gió vi vu thổi qua lá cây mà thấy lòng bình yên vô bờ bến.Ở Luang còn khá nổi tiếng với thác Kuang Si. Nằm cách thành phố chừng gần 40km, thác này nổi tiếng chủ yếu vì màu xanh ngọc bích rất đẹp mắt của nước và những cái ao nhỏ nằm dọc theo đường chảy của thác. Các ao này thường là nơi cho các bạn Tây đu dây nhảy xuống tắm.Thác Kuang SiKhu này có vẻ được đầu tư xây dựng khá nhiều, người ta làm cả đường gỗ, làm bậc thang leo lên núi, ghế nghỉ khắp nơi. Tôi thì không thích chỗ này lắm vì ngoài tính nhân tạo quá nhiều thì ở đây cũng quá đông đúc, trong đó khách địa phương chiếm phần lớn. Tuy nhiên, con đường tôi đi tới đây bằng xe máy từ Luang là một con đường rất đẹp với quang cảnh núi rừng và hàng cây xanh mướt mát ven đường.Tôi thì chỉ thích chơi cảm giác mạnh, nếu cứ nhẹ nhàng mãi thì tôi cũng sẽ thấy chán. Thế nên đến ngày thứ 2 tôi đã liên hệ với bên tour guide để vào rừng rồi.Xem tiếp phần 5: Những ngày cuối: Cưỡi voi, đu dây và leo núiTrần Minh Tú*(TTTĐ)Nguồn ảnh: Internet* Trần Minh Tú là một người trẻ bình thường như bao người Việt trẻ khác, nhưng lại có cách đi, cách cảm nhận cuộc sống không giống số đông: Du lịch bụi, và một mình. Đây là nhân vật, Autodaily đã có dịp đề cập đến trong bài viết: Có một người trẻ đi khác, sống khác. Trên đây là những cảm xúc của Trần Minh Tú khi đi du lịch bụi tại Lào. Bạn đọc cũng có thể chia sẻ những bức ảnh, những cảm nhận của mình qua những chuyến đi bằng cách gửi email về BBT Autodaily: team@autodaily.vn
 
Back
Top